Howard Kahn, người lãnh đạo thế hệ thứ 4 của công ty kinh doanh trong lĩnh vực thời trang 127 tuổi đã chia sẻ với Reuters bí quyết duy trì sự ổn định của một doanh nghiệp gia đình qua nhiều thế hệ.
Howard Kahn – Giám đốc điều hành công ty gia đình Kahn Lucas 127 tuổi.
Khi còn là 1 đứa trẻ, Howard Kahn không mấy quan tâm đến việc kinh doanh của gia đình – công ty Kahn Lucas, chuyên kinh doanh các loại váy đầm cho các cô gái, được thành lập từ năm 1889.
Howard không phải là khách hàng vậy nên ông không hứng thú mấy với thời trang. Và ông cũng không tham gia làm việc tại nhà máy ở Lancaster Pennsylvania trong suốt kỳ nghỉ hè.
Nhưng đến năm 24 tuổi, khi đang làm việc cho tập đoàn bán lẻ Walmart ở Bentonville, Arkansas, cha ông đã đưa ra 1 lời đề nghị công việc khiến ông không thể từ chối.
Hiện nay, Howard Kahn, 47 tuổi là người lãnh đạo thế hệ thứ 4 của công ty sở hữu các thương hiệu thời trang Emily West, Bloome and Sweet Heart Rose, cũng như Dollie & Me và công ty Doll Madame Alexander.
Kahn đã kể với Reuters về bí quyết duy trì sự ổn định của một doanh nghiệp gia đình qua nhiều thế hệ.
Công ty Kahn Lucas, chuyên kinh doanh các loại váy đầm cho các cô gái, được thành lập từ năm 1889. (Ảnh: Internet)
Công việc kinh doanh của gia đình đã không làm ông cảm thấy hứng thú. Vậy ai mới là người thực sự khơi dậy niềm đam mê của ông?
Kahn: Lúc còn trẻ, tôi đã thử đầu tư rất nhiều. Bà nội tôi, Beverly Kahn, có một ảnh hưởng đặc biệt đối với tôi. Bà là một nhà môi giới, được biết đến là một trong những người phụ nữ thành công ở Wall Street.
Điều gì làm ông bắt đầu tham gia việc kinh doanh của gia đình?
Kahn: Khi tốt nghiệp đại học, tôi khá hứng thú với công nghệ thông tin. Tôi nhận được một loạt lời mời làm việc trong đó lời mời hấp dẫn nhất đến từ Walmart. Đầu tiên, họ đưa tôi qua chương trình đạo tạo quản lý cửa hàng trong một thị trấn 2.000 người, nhờ đó tôi có thể học hỏi cách kinh doanh từ công việc ở các cửa hàng. Sau đó tôi chuyển đến Bentonville, tôi cũng học được rất nhiều điều ở đây.
Thời điểm đó, doanh nghiệp của gia đình tôi đang gặp khó khăn. Những năm 90 thật sự là những năm thử thách với các doanh nghiệp. Vì vậy, cha tôi đã gọi tôi về làm việc. Khi người thân thiết nhất của bạn kêu gọi và yêu cầu bạn làm việc với ông, bạn sẽ phải suy nghĩ về yêu cầu đó.
Đầu năm 1994, tôi quyết định về làm việc tại một số nhà máy, học hỏi lại từ đầu. Có rất ít quyền lợi từ gia đình, mọi người đều có thể sai bảo tôi.
Ông đã học được gì về cách giúp một doanh nghiệp gia đình thành công?
Kahn: Một doanh nghiệp gia đình thành công phải được xây dựng dựa trên những nhân tài và là một doanh nghiệp thực thụ, không phải là một công ty “gia đình”. Rất nhiều công ty đã thất bại vì biến nó thành một nơi chăm sóc cho các thành viên không có năng lực của gia đình. Chúng tôi làm điều ngược lại. Em trai và em gái của tôi đều thành công, họ đều có sự nghiệp của riêng mình.
Một doanh nghiệp gia đình thành công phải được xây dựng dựa trên những nhân tài và là một doanh nghiệp thực thụ.
Ông đã học được gì từ những sai lầm?
Kahn: Nhìn trên mức độ chiến lược, một trong những điều giúp chúng tôi thành công trong 127 năm qua đó là chúng tôi rất linh hoạt. Ngay lúc này, chúng tôi đang trải qua những thay đổi căn bản trong cách tiếp cận kinh doanh. Ngành công nghiệp thời trang đang phải ở trong những áp lực nặng nề. Chúng tôi phải thực sự linh hoạt và không bị bó buộc với bất cứ điều gì.
Sự thành lập công ty gia đình ông gắn liền với các hoạt động từ thiện. Làm thế nào để ông quyết định những hoạt động nào nên tham gia?
Kahn: Chúng tôi tham gia 1 loạt các tổ chức. Đó là K.I.D.S/ Fashion Delivers; ngành công nghiệp cung cấp sản phẩm mới trị giá 155 triệu USD cho các cô gái trên toàn thế giới.
Chúng tôi tạo ra một dự án hợp lý với các tổ chức từ thiện toàn cầu CARE. Chúng tôi cung cấp dụng cụ cần thiết kèm hướng dẫn để các ông bố bà mẹ có thể tạo ra những bộ quần áo cho các bé gái.
Tôi cũng từng ở các trại tị nạn ở Liberia khi dịch Ebola bùng phát.
Giá trị nào từ các hoạt động từ thiện mà ông muốn truyền lại cho 3 người con?
Kahn: Bố tôi luôn hướng dẫn người khác bằng ví dụ cụ thể. Rất nhiều lần tôi đã nhìn thấy, các hoạt động từ thiện thường bị bó buộc lên trẻ em. Điều đó không phải là phong cách của vợ chồng tôi. Chúng tôi muốn dạy chúng bằng hành động cụ thể. Vì vậy đến nay nó đã được thực hiện khá hiệu quả.
--------------------
Hoàng An, Theo Reuters
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét