Người xưa có câu: “Bách thiện hiếu vi tiên, vạn ác dâm vi thủ.” (Tạm dịch: Trong trăm cái thiện thì hiếu đứng đầu, trong vạn cái ác thì dâm (quan hệ nam nữ bất chính) đứng đầu), để nói rõ rằng phạm tội dâm sẽ bị báo ứng nặng nhất.
Vào triều đại nhà Minh, tại Ninh Ba có một vị thư sinh tên là Tôn Đạo. Vì nhà nghèo khó nên anh ta phải chăm chỉ dạy học thuê để kiếm sống. Về sau, ngay cả chức nghiệp này anh ta cũng không giữ được thế là đành phải nương nhờ vào việc ghi chép cho gia đình họ Trương ở Đường Tây sinh sống.
Một hôm đêm đã rất khuya, nhà họ Trương có một tỳ nữ lén lút chạy đến phòng của Tôn Đạo. Tôn Đạo biết rõ ý đồ của tỳ nữ này nên đã dùng lời lẽ nghiêm nghị mà cự tuyệt. Nhưng tình cảnh này lại bị một vị thầy giáo dạy học cho trường học tư của nhà họ Trương nhìn thấy. Ông ta liền lén lút gọi mời tỳ nữ này đến gặp gỡ.
Đến tiết Đoan Ngọ, ông thầy giáo đó phát bệnh toàn thân đau nhức, không có cách nào chữa trị. Lúc này, chủ nhà đành phải mời Tôn Đạo lên làm thầy giáo đứng lớp chính.
Một hôm, Tôn Đạo gặp người chú của anh ta tại Giang Khẩu. Người chú kinh ngạc hỏi: “Bởi vì con trai của ta bị bệnh nên ta đến miếu thờ Thành hoàng cầu nguyện. Đến lúc trời tối, ta ngủ luôn ở đó, không ngờ mơ thấy Thần thành hoàng ngồi trên điện. Sau đó, vị Thần thành hoàng kêu thuộc hạ dâng cuốn sổ ghi chép những người có mệnh bị chết đói lên để sửa đổi. Từng tên từng tên được đọc lên, khoảng chừng mười mấy người thì ta nghe thấy có tên của ngươi. Ta vụng trộm hỏi vị minh quan: “Vì sao mà Tôn Đạo lại được cải sửa?” Vị minh quan nói: “Trong bổn mệnh của người này, vào năm 46 tuổi sẽ bị chết đói nơi đất khách quê người. Nhưng bởi vì vào đêm ngày 18 tháng Tư năm nay anh ta đã nghiêm khắc cự tuyệt dâm với một tỳ nữ, cho nên sẽ kéo dài tuổi thọ của anh ta thêm hai kỷ (1 kỷ là 12 năm). Đồng thời cải sửa tự mệnh phải chịu đói khát thành được hưởng bổng lộc.” Nói đến đây, người chú này liên tục nói lời chúc mừng Tôn Đạo.
Về sau, học sinh theo học Tôn Đạo càng ngày càng đông, mỗi năm tiền học phí mà Tôn Đạo thu được lên đến hơn 100 lượng vàng. Đến năm 36 Vạn Lịch, Tôn Đạo 46 tuổi, quả nhiên năm đó mất mùa, giá gạo vô cùng đắt đỏ, những người nghèo hầu như không có tiền mua, người chết đói vô cùng nhiều. Nhưng Tôn Đạo không những tránh được kiếp nạn này mà còn vô cùng giàu có. Lúc về già, gia đình Tôn Đạo vẫn thuộc hàng giàu có. Đến năm Tôn Đạo 70 tuổi, không bệnh mà chết (ứng nghiệm với viêc được kéo dài 24 năm).
Bùi Chương là người ở Hà Đông, Sơn Tây. Cha của Bùi Chương là bạn thân thiết của Thần tăng Đàm Chiếu pháp sư. Pháp sư Đàm Chiếu là người tinh thông tướng thuật. Ông xem tướng Bùi Chương, thiên đình đầy đặn, địa các tròn trịa, công danh sự nghiệp trong tương lai nhất định có thành tựu lớn.
Năm Bùi Chương 20 tuổi, anh ta lấy vợ tên là Lý Thị. Năm sau, Bùi Chương đến Thái Nguyên làm quan còn người vợ ở nhà. Mấy năm sau, Bùi Chương gặp lại pháp sư Đàm Chiếu, ông hết sức kinh ngạc nói: “Mấy năm trước, ta nhìn cậu có tướng hiển quý sao bây giờ lại đổi khác như vậy? Thiên đình đầy đặn của cậu trước đây sao bây giờ lại hõm vào như vậy? Địa các vốn tròn trịa sao bây giờ lại nhọn như vậy? Hơn nữa, lòng bàn tay còn có vùng khí đen, e rằng sẽ gặp họa, cậu nên đề phòng. Tướng của cậu trở nên như vậy, không biết là cậu đã làm việc thiếu đạo đức gì?“
Bùi Chương nghe xong liền ngẫm nghĩ lại những việc làm của mình mấy năm qua. Nghĩ đi nghĩ lại, Bùi Chương chỉ thấy duy nhất một việc trái với luân thường đạo lý là đã “ăn ở” với một người phụ nữ ở Thái Nguyên, còn lại không làm việc gì thất đức cả.
Pháp sư Đàm Chiếu thở dài một hơi rồi nói: “Cậu vốn có tiền đồ sáng lạn, vậy mà lại không biết trân quý mà cùng người phụ nữ khác hành dâm. Cậu đúng là đã tự hủy hoại phúc đức của mình, thật là quá đáng tiếc!“
Không lâu sau, đúng như lời pháp sư nói, tai họa ập xuống Bùi Chương. Lúc anh ta đang tắm rửa thì bị thuộc hạ lẻn vào hành thích, con dao đâm trúng vào bụng khiến cho nội tạng bị lòi ra mà chết. Nhất sinh nhất tử, thiện ác báo ứng thật sự không sai.
Người xưa nói: “Bách thiện hiếu vi tiên, vạn ác dâm vi thủ.” (Tạm dịch: Trong trăm cái thiện thì hiếu đứng đầu, trong vạn cái ác thì dâm (quan hệ nam nữ bất chính) đứng đầu) để nói rõ rằng phạm tội dâm sẽ bị báo ứng nặng nhất. Người tu hành thời xưa một khi phạm vào tội tà dâm thì vĩnh viễn mất đi cơ duyên tu luyện, thật đáng sợ! Những bài học này vẫn còn nguyên giá trị đạo đức cho người thời nay chiếu theo học tập.
Mai Trà biên dịch
--------
Nguồn: Theo NTDTV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét