Tự mình cầu nhiều phúc
Nơi quê tôi, có một bà cụ họ Trương, căn cứ từ bản thân bà kể, bà từng là một người trải qua vô thường (làm bà cốt, bà đồng), hiện nay không còn làm việc này nữa.
Trương lão bà nói, trước kia bà đã từng đi qua âm tào địa phủ, từng hỏi quan phủ rằng: “Tín vào Phật cuối cùng có hay không có lợi ích?”
Quan phủ hồi đáp nói: “Đức Phật chỉ là khuyến con người hành thiện, người hành thiện tự nhiên sẽ cảm ứng và đắc được phúc báo. Cho nên cũng không phải đức Phật ban phúc cấp cho họ, cần phải nói rằng phúc báo là do tự mình tu về được. Nếu mà người mượn cớ cúng dường đến cầu Phật ban phúc, vậy thì các bậc thượng thư, quan lại trong sạch, thanh liêm nơi thế gian là không nhận hối lộ, lẽ nào Phật sẽ tiếp nhận hối nộ chăng?”
Trang lão bà lại hỏi: “Một người nếu đã tạo ác nghiệp, ăn năn sám hối có hữu dụng gì không?”
Quan phủ nói: “Ăn năn sám hối phải thật tâm hối lỗi, cải đổi sửa mình, dũng mãnh tinh tấn (tiến bộ), hành thiện tích đức, mới có thể chuộc lại được những việc sai trái đã làm trước đây”. Những sám hối của con người hiện tại hôm nay chỉ có thể tính là tự thú để cầu xin miễn tội, như vậy thì có hữu dụng gì cơ chứ?”
Niệm Phật qua oan
Vào thời nhà Thanh, tại thôn Lý Gia, có một vị nông phụ, mỗi ngày hai lần sáng chiều đi đưa cơm trên đồng ruộng, luôn nhìn thấy một người con gái trẻ hớt ha hớt hải đi theo chị ta. Chị ta hỏi những người nông dân khác cũng trên đường mang cơm ra đồng rằng họ có nhìn thấy hay không thấy người con gái kia? Mọi người đều nói không nhìn thấy. Người nông phụ này vì điều ấy mà sinh tâm sợ hãi, cả ngày phấp phỏng lo âu.
Về sau cô gái kia lại lần lần từng bước bám theo người nông phụ về tới trong nhà, nhưng không tiến vào phòng, luôn là quyến luyến, quẩn quanh ở trong vườn hoặc nơi góc tường. Nếu mà khi vị nông phụ ấy tiến gần về hướng cô ấy, cô ấy liền lùi về phía sau từng bước. Vị nông phụ ấy trở về chỗ cũ, cô ấy lại nhích dần tiến lên, luôn là một khoảng cách không xa không gần. Vị nông phụ ấy ý thức được con ma nữ này nhất định là oan gia đối đầu của mình.
Có một ngày, người nông phụ mạnh dạn lấy can đảm, đứng từ xa xa hỏi cô gái kia rằng: “Ngươi có chuyện gì cứ thẳng thắn nói ra, đừng cứ mãi không xa không gần bám theo ta như thế!”
Cô gái kia nói: “Kiếp trước chị và tôi đều là thê thiếp cho một vị gia đình phú quý. Chị ghen ghét đố kỵ tôi nhận được sự yêu thương sủng ái của chủ nhân hơn, liền vu hãm đổ oan cho tôi cùng người khác tư thông, trộm cắp. Chủ nhân đã cả tin những lời sàm bậy thêu dệt của chị, đem tôi đi giam cầm, khiến tôi uất ức, phiền muộn mà chết”. Ngày nay tôi là đến tìm chị để thường mạng. Khốn nỗi kiếp này chị phụng dưỡng mẹ chồng hiếu nghĩa đến nơi đến chốn, luôn có thiện Thần âm thầm bảo vệ, khiến tôi không cách nào đến gần chị. Cho nên ngày ngày tôi bám theo chị, mong tìm cơ hội ra tay, nhưng tôi đã xem xét đánh giá tỉ mỉ một vài hình thế, xem ra khả năng báo thù không lớn. Chị nếu có thể mời hòa thượng tới làm một lần đạo tràng đến siêu độ tôi, khiến tôi sớm ngày đượcchuyển thế thác sinh, oán thù giữa chúng ta xem như đã được giải trừ xong.”
Người nông phụ nói: “Nhà ta gia cảnh bần hàn, ở đâu ra tiền để lập đạo tràng cho ngươi”
Ma nữ nói: “Đúng là gia cảnh chị bần cùng điều này không hề giả. Thế thì nếu như chị có thể thành tâm thành kính, niệm Phật một vạn tiếng, như thế tôi cũng có thể được siêu độ.”
Người nông phụ hỏi: “Chỉ cần niệm Phật, làm sao có thể siêu độ được quỷ hồn cơ chứ ?”
Ma nữ nói: “Người bình thường niệm phật, bởi vì tâm tư tạp loạn, tự nhiên khó tác động cảm ứng tới Phật, cần phải niệm niệm như đang ở trước Phật, nỗ lực thu nhiếp ấy tiêu tán tâm loạn. Nếu là “Trung thần hiếu tử” (trung thần: quần thần, bề tôi trung thành; hiếu tử: bề con hiếu thảo cha mẹ), lòng thành tâm của họ đã cảm động được Thần Phật. Một tiếng niệm Phật của những người ấy, âm thanh đến thẳng tam giới. Cho nên công đức, uy lực niệm Phật của họ và đọc sách Phật dậy, ăn năn sám hối là như nhau, Chị là một người phụ nữ hiếu thuận, tôi tin rằng: Chị dùng thành tâm đến niệm Phật, tự khắc có thể tương tác lực cảm ứng đến Phật.”
Vậy là người nông phụ tin lời của ma nữ, bèn phát tâm thành kính niệm Phật hiệu, mỗi một tiếng niệm, ma nữ liền hướng về phương Tây một bái. Người nông phụ niệm tới một vạn tiếng, ma nữ kia liền biến mất, cô ta đã được độ siêu mà rời đi.
Câu chuyện này được người trong thôn Lý gia thường truyền kể qua nhiều đời sau. Có thể thấy“Trung thần hiếu tử”, người chân thành hiếu thuận cha mẹ, công đức của những người ấy rất nhiều, thật sự là có đại tác dụng !
(Theo “Duyệt vi thảo đường bút ký”- Kỷ Hiểu Lam triều đại nhà Thanh)
---------------
Tác giả: Tuệ Thuần | Dịch giả: Tâm Nguyễn
13 Tháng Sáu , 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét