Vì sao đứa con sinh ra lại hư hỏng? Hết thảy đều do nhân quả nghiệp báo
Thiện ác đều có báo ứng, có người chỉ vì chút lợi mà nhắm mắt làm liều, nhưng đâu ngờ ông trời có mắt, chưa từng bỏ sót một ai bao giờ.
Con cái sinh ra hư hỏng chính là nghiệp báo của cha mẹ
Vào triều đại nhà Nguyên, tỉnh Quảng Nam có một Thái thú tên là Chương Đại Tu. Ông ta thấy một vị khố lại (quan trông kho) họ Lục có rất nhiều tiền, lại có một cô con gái xinh đẹp, trong tâm liền bắt đầu suy tính.
Ông ta muốn lấy con gái của vị Lục khố lại làm vợ, đồng thời chiếm lấy tài sản làm của riêng. Vì vậy, thường hay gợi ý với Lục khố lại, nhưng ông Lục không hề để tâm đến.
Chương Đại Tu thẹn quá hóa giận, nghĩ thầm: “Rượu mời không muốn lại muốn rượu phạt! Ta đường đường là một vị Thái thú, lại phải đi ăn chực nằm chờ một tên khố lại tép riu này hay sao?”. Vì vậy ông ta âm thầm sắp xếp kế hoạch để hãm hại Lục khố lại.
Vào một ngày, nha môn bắt được một tên ăn trộm. Chương Đại Tu bí mật phái người dặn dò tên trộm, nói chỉ cần hắn vu cho Lục khố lại tội đồng lõa, thì có thể giảm bớt hình phạt.
Chương Đại Tu dẫn người đến nhà họ Lục, lấy danh nghĩa là điều tra tang vật, lục soát tịch thu toàn bộ tài sản của Lục khố lại, chiếm làm của riêng. Sau đó lại dàn dựng cảnh đem con gái của Lục khố lại bán đi, rồi âm thầm phái người mua về, cưỡng ép chiếm hữu.Tên ăn trộm quả nhiên vu cho Lục khố lại đồng lõa với mình, vì vậy Lục khố lại bị bắt mời ra làm chứng, tra khảo rất nghiêm khắc. Lục khố lại không nhận tội, Chương Đại Tu liền dùng dầu sôi đổ lên tay khiến ông Lục chịu không được, đành phải nhận tội.
Về sau con gái của Lục khố lại sinh được một đứa con trai, Chương Đại Tu vô cùng yêu mến. Nhưng đứa con sau khi lớn lên, lại trở thành một kẻ ăn chơi trác táng, ngày nào cũng lêu lổng, uống rượu đánh bạc, không có việc xấu nào không làm.
Chương Đại Tu vài chục năm ở chốn quan trường lừa gạt được vô số tiền tài, đều bị con của mình tiêu xài lãng phí hết. Nếu như Chương Đại Tu không chịu thuận theo con trai, thì đứa con hư hỏng này sẽ lấy dao đòi giết, Chương đành phải lánh tới Hàng Châu.
Có một ngày, Chương Đại Tu đến chùa Tịnh Từ du ngoạn, bái phỏng hòa thượng Thiên Phương, xin hỏi vì sao sinh được đứa con hư hỏng đến như vậy.
Lúc đó hoà thượng Thiên Phương đang ở chỗ nồi nước sôi, liền nói: “Ông muốn biết nhân quả của việc này, vậy thì hãy lấy tay nhúng vào nồi nước sôi đi”.
Chương Đại Tu trả lời: “Nước sôi sùng sục như vậy làm sao có thể cho tay vào được?”.
Hòa thượng Thiên Phương lớn tiếng trách mắng: “Nước sôi ông chịu không được, vậy mà dầu nóng, người khác há có thể chịu được hay sao?”.
Rồi hòa thượng làm một bài kệ:
Mười tám năm trước vận quan tốt, vu oan người lành kế quá hay
Nào biết trời phạt phá gia đình, cha con thù ác thêm phiền não
Bếp lò nước sôi còn khó chịu, lăn dầu trong chảo ác lắm thay
Oan oan tương báo nay là lúc, phổi gan đều rách vậy mới hay.
Về sau, Chương Đại Tu quả nhiên xuất hiện triệu chứng giống như hòa thượng Thiên Phương nói: “Phổi gan đều rách vậy mới hay”. Trước ngực của ông ta sinh ra mụn độc, lở loét vào tận bên trong, làm cho ngũ tạng đều lộ hết ra ngoài rồi mới chết. Con trai của ông ta cũng không thèm làm mai táng cho cha, không lâu sau thì cũng chết theo.
Hết thảy sự tình trên đời đều có nguyên do
Vào những năm cuối của triều đại nhà Thanh, cách Bắc Kinh không xa có một vị lão viên ngoại tên là Triệu Đức Phương. Ông có cuộc sống may mắn hơn người, sức khỏe dồi dào kinh tế phát đạt, giàu có. Ông có ba người con trai và đều đã lập gia đình.
Vào ngày mừng thọ 60 tuổi, lão viên ngoại đã thú nhận với các con của ông rằng: “Suốt những năm tháng làm ăn, cha đều buôn gian bán lận bằng cách sử dụng chiếc cân bị thiếu lạng để kiếm tiền nên đã làm hại không ít người. Hơn nữa, vì mưu mô tính toán, cha đã khiến một người bán bông và một người bán thuốc phải chết, còn có rất nhiều người khác cũng bị hãm hại. Bây giờ cha mới thấy lương tâm mình bị cắn rứt. Nghĩ đến những người đã bị hại kia, cha thấy như mình đang “đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than”, bất an không thể nào ăn ngon ngủ yên được. Cha quyết định từ nay trở đi sẽ từ bỏ làm việc ác, theo cái thiện.”
Cũng từ đó, lão viên ngoại thường hay làm việc thiện và đã làm được rất nhiều việc tốt, cứu giúp được rất nhiều người.
Nhưng trớ trêu thay, những sự tình bất hạnh lại liên tục nối tiếp nhau ập đến gia đình ông. Chỉ trong một tháng, con trai cả của ông mắc bệnh nặng và qua đời, con dâu cả tái giá. Liền sau đó, người con trai thứ hai cũng bị bệnh chết, con dâu thứ hai tái giá. Cuối cùng, người con trai thứ ba của ông cũng bị bệnh chết, cô con dâu thứ ba bởi vì đang mang thai nên không thể tái giá được.
Trong nhà liên tục có việc tang khiến Triệu Đức Phương vô cùng đau khổ. Ông không hiểu nổi và thầm hỏi tại sao: “Ngày trước mình làm chuyện xấu thì phát tài, con cái khỏe mạnh hạnh phúc. Bây giờ thường xuyên làm việc thiện giúp người thì lại gặp xui xẻo và tang thương đến như thế này?” Nghĩ vậy, ông liền bắt đầu hoài nghi về nhân quả báo ứng.
Đến ngày cô con dâu thứ 3 của Triệu viên ngoại chuyển dạ. Nhưng không hiểu sao cô con dâu này bị đau bụng suốt 3 ngày ba đêm liền mà vẫn không sinh được. Mặc dù đã nhờ đến rất nhiều bà đỡ ra tay nhưng cũng vẫn không có cách nào cả. Đúng lúc này, có một vị hòa thượng đi vân du, từ phương xa tới trước cửa nhà ông để hóa duyên. Vị hòa thượng nghe được chuyện này liền nói là có thuốc hay uống vào đảm bảo sẽ sinh được ngay.
Triệu viên ngoại vội vàng mời vị hòa thượng này vào nhà để nhờ giúp đỡ. Người con dâu thứ 3 sau khi uống thuốc của vị hòa thượng quả nhiên đã sinh hạ được một bé trai kháu khỉnh. Triệu Đức Phương biết tin có cháu trai nên vô cùng mừng rỡ, liền mở tiệc để tạ ơn vị hòa thượng. Trong bữa tiệc, Triệu viên ngoại đem điều hoài nghi của mình ra hỏi vị hòa thượng, rằng vì sao khi ông làm việc ác thì phát tài, gia đình thịnh vượng? Còn khi ông vứt bỏ cái ác hành thiện thì gia đình lại liên tiếp gặp tai ương?
Vị hòa thượng nghe xong mỉm cười nói: “Ông đừng nghĩ như vậy! Chuyện thiện ác, nhân quả báo ứng xác thực là như hình với bóng, một điểm cũng không sai đâu. Tôi nói cho ông biết, người con trai lớn của ông chính là người bán thuốc mà bị ông hại chết đầu thai vào nhà ông để đòi nợ. Người con trai thứ hai của ông chính là người bán bông mà bị ông hại chết, đầu thai vào nhà ông để làm cho ông bị phá sản.
Người con trai thứ ba là nghiệp duyên do nợ nghiệp của ông tích tụ lại mà thành. Anh ta đầu thai vào nhà ông để mang tới tai họa cho ông, khiến ông cuối cùng phải ốm đau cùng cực và chết đói. Nhưng do ông đã bỏ ác hành thiện mà thay đổi được số mệnh của mình. Thượng Thiên đã từ bi với ông mà thu lại ba người con trai đến đòi nợ ông nên ông mới gặp dữ hóa lành, gặp họa hóa may. Hiện giờ ông đã hoàn trả xong hết nợ nghiệp của mình. Đứa cháu trai này mai kia sẽ làm rạng rỡ tổ tông nhà ông, đây cũng là phúc báo do ông hành thiện tích đức mà có được!”
Triệu Đức Phương nghe xong như ở trong mộng mà tỉnh ra. Lúc này ông mới thấm thía và hiểu rõ về thiên lý nhân quả. Vị hòa thượng lại hỏi: “Ông có biết vì sao mà cân lại có 16 lạng không? 16 lạng là đại biểu cho: bắc đẩu thất tinh, nam đẩu lục tinh, cộng thêm 3 tinh Phúc – Lộc – Thọ nữa. Cho nên, ông cân thiếu một lạng thì sẽ tổn phúc, 2 lạng tổn lộc, 3 lạng tổn thọ, cân thiếu càng nhiều thì bản thân ông bị tổn hại càng lớn. Ông thử nghĩ lại xem, cái cân thiếu lạng của ông, đã tạo ra bao nhiêu tội nghiệp rồi?”
Triệu viên ngoại nghe xong mồ hôi toát ra lạnh cả sống lưng, run rẩy mà sợ hãi. Ông thành kính cảm tạ vị lão hòa thượng kia đã chỉ bảo cặn kẽ. Bấy giờ, Triệu viên ngoại đã tự nhủ rằng sẽ làm nhiều việc thiện giúp người hơn nữa, vì từ trong nội tâm ông đã thật sự thấu hiểu và tin vào nhân quả báo ứng, làm việc thiện sẽ được phúc báo, làm việc ác phải chịu ác báo!
Chân Chân (Theo NTDTV)
-------------
Nguồn: ĐKN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét