Nguyễn Hữu Hạnh (nay đang dạy học ở Huế) và Nguyễn Thanh (Hai lão này cùng học CĐSP ĐakLak, trời sui đất khiến thế nào, nay hai lão lại là cột chèo với nhau, Nguyễn Thanh vớt cô chị, Hữu Hạnh vớt cô em). Năm kia, hai Lão cao hứng cỡi đi xe gắn máy từ Huế vào SG ...
... Mới sáng sớm thấy hai lão lù lù trước nhà, Bảo tôi mừng quá, không nói nên lời, ... đãi hai lão chầu rượu, hai lão say túy lúy. Trong lúc rượu vào lời ra, lão "chèo lái" khen lão "chèo mũi" lúc này siêng "văng" thơ. Thấy mèo khen mèo dài đuôi, nên lão Hạnh mới cao hứng đọc mấy câu thơ, nay đăng lên để mọi người kiểm tra xem có phải là thơ của lão Hữu Hạnh hay không hay lão đạo thơ của ai cũng nên.