26 tháng 2, 2015

Châu Công tử – quý tộc Hội An thời vang bóng

Published on February 26, 2015   ·   No Comments


hoian
Nhịp sống Hội An ngày nay. Ảnh: Quý Hoà

Chuyện này đến nay có lẽ chỉ còn mình tôi biết. tôi muốn kể lại, trước hết vì Hội An của tôi, để Hội An hiểu thêm rằng mình từng lạ và “hay” đến thế nào. Đặng mà cố giữ nó.
Năm ấy hình như tôi khoảng 12 tuổi, cũng có thể chỉ mới 11 vì đến cách mạng tháng Tám 1945 tôi vừa 13, mà theo tôi nhớ thì ông Nguyễn Tuân tới Hội An trước Cách mạng đâu khoảng vài ba năm.
Ba tôi, bấy giờ gọi là “thầy thông bưu chính’’, tức đã có đến bằng diplome, hồi ấy thế cũng là trí thức bậc trung. Hình như ông định biến con trai mình thành một nhà bác học, hay tệ nhất cũng là một nhà văn lừng danh. Ông có lối dạy con rất đặc biệt: ông bắt tôi đọc hầu như toàn bộ văn học Việt Nam đương thời, từ Tự Lực văn đoàn cho đến Tiểu thuyết Thứ bảy, rồi Phổ thông bán nguyệt san, đọc hết luôn tủ sách Văn mới của Hàn Thuyên, các tạp chí Thanh Nghị, Tri Tân, tất nhiên không thể thiếu báo Ngày nay…, cả Tây sương ký và Trang Tử Nam hoa kinh qua bản dịch của Nhượng Tống

… Còn sách Tây thì tôi phải đọc trước chương trình quy định ở lớp một, có khi đến hai năm. Ngốn toàn bộ Những người khốn khổ và Nhà thờ Đức Bà Paris của Victor Hugo, tra từ điển Larousse đến mờ mắt để lần cho ra cái đoạn lê thê ông nhà văn lắm lời này tả các cánh cửa rậm rạp của nhà thờ Đức Bà… Tôi biết ơn ba tôi đã biến tôi thành một con mọt sách suốt đời.

Bây giờ nhớ lại, cứ như ngày ấy tôi vì say sách mà đã thành kẻ mộng du, mới 11 hay 12 tuổi mà đêm nào cũng lang thang một mình trên các đường phố Hội, thường rất khuya, chỉ đi một mình thôi – anh ấy dặn vậy, tìm đến một ngôi nhà cổ bé tí và sâu hun hút. Nhà ấy có hai mặt đường như tất cả các nhà trong phố cổ Hội An, một mặt quay ra Rue du pont japonnais (đường Chùa Nhật Bản) nay là Trần Phú, mặt kia trổ ra Rue Cantonnais (đường Quảng Đông) nay là Nguyễn Thái Học. Đấy là nhà của một vị nho học nổi tiếng có cái tên rất lạ: Châu Phi Cơ. Lúc nào cũng thơm nồng mùi thuốc bắc, về đêm càng sực nức. Khuya, tôi gõ cửa rất khẽ, đúng ra là chỉ cần chạm nhẹ vào cái khuy đồng ở cửa, lập tức “hạt vừng’’ từ từ mở ra. Anh Châu Tường Anh, mới nghe tên đã biết tất phải là người rất sang trọng, rất quý tộc, hình như đêm nào anh cũng sẵn chờ tôi sau cánh cửa dày và nặng, trong đêm đẹp như một bức sơn mài ấy. Vâng, một nhà quý tộc trẻ. Thanh mảnh, hơi gầy và cao, lúc nào cũng mặc áo dài hai lớp, áo dài trắng bên trong áo lương đen mỏng tan. Hội An ngày ấy có một lớp “quý tộc’’ như vậy của mình. Một lớp quý tộc chập chờn giữa hai thời đại. Còn nho nhã phương Đông, nhưng đọc rành Tây và thường nói chuyện với nhau bằng tiếng Tây. Một lớp quý tộc nghèo mà sang. Những La Hối, Lê Trọng Nguyễn, Dương Minh Ninh, Dương Minh Hòa, Lưu Nghi… tất nhiên cả gia đình họ Nguyễn Tường, những người đã mang tinh hoa phố Hội quê hương tự trong máu của mình ra trộn với tài hoa Cẩm Giàng Hải Dương để làm nên Tự Lực văn đoàn, cả một thời đại trong văn chương xứ Việt như Hoài Thanh từng nói… Và anh Châu Tường Anh nữa, bạn vong niên của tôi. Anh lớn hơn tôi đâu chỉ ba hay bốn tuổi, ở tuổi đó cách nhau chừng ấy đã gần cả một thế hệ rồi, vậy mà anh kết nạp tôi vào thế hệ anh. Vì anh biết tôi cùng mê sách. Những người mê sách thì bình đẳng trước văn hóa và vĩnh cửu, và không có tuổi.
phoco
Phố Hội hôm nay. Ảnh T.L
Nhà tôi cũng có một tủ sách, tất nhiên, dày cộp. Nhưng làm sao dám sánh với sách của anh Châu Tường Anh, dù anh có cuốn nào tôi cũng có đúng cuốn ấy, không sót. Nhưng sách của tôi là sách “thường’’, tầm thường, bán đại trà, cứ ra phố là mua được, mua hàng lô cũng còn được nữa là, những cuốn sách “vô danh’’, cũng còn có thể gọi là “vô chủ’’ nghĩa là ai có cũng được, không đặc biệt là của riêng ai hết, có thể trôi nổi, nay vào tay người này mai vào tay người kia. Lại nữa, không từ đâu đến, không ai trao cho mình cả, mình có tiền mình đi mua, có thể nơi một quầy vô danh bất kỳ ở một hiệu sách vô danh bất kỳ. Theo một nghĩa nào đó, một cuốn sách như thế không có “cá tính’’, không phải là riêng nó, chỉ riêng nó, không có hai, duy nhất, đơn nhất, như một người bạn, người thân, người yêu, của riêng mình… Có một dấu hiệu cho loại sách đó: mép sách được, hay bị, xén bằng dao kim loại, xoẹt một cái phẳng lì, tăm tắp, chắc cũng có thể với máy móc hiện đại xoẹt một cái xén phẳng sạch bong hàng chục cuốn…

Tôi để ý: trên bàn của anh Châu Tường Anh tuyệt không có một con dao kim loại nào. Thư phòng của anh ở trên gác, nhỏ thôi, tường gỗ, bốn mặt tường đều là sách. Và tuyệt không có cuốn sách nào bị xén “công nghiệp’’. Trên bàn có một con dao bằng ngà, trắng nhờ. Bởi vì ở đây chỉ có toàn những cuốn sách được in hai tờ, hay bốn tờ, dính vào nhau, phải rọc ra. Con dao ngà kia là để rọc.

Ngày ấy sách được in như thế này: ở những nhà xuất bản lớn, những cuốn sách hay của những tác giả tên tuổi, bao giờ ở trang giáp cuối cũng có ghi: “… ngoài những bản thường, có 50 (hay 100) bản đặc biệt, in trên giấy dó (hay giấy Lafuma), được đánh số từ A1 đến …, có chữ ký của tác giả và không bán”. Không bán, vì nó vô giá. Bây giờ đến lúc tôi khoe với các bạn rồi đây: 11 hay 12 tuổi, tôi đã có được một người bạn vong niên, anh Châu Tường Anh, của Hội An tôi, là chủ nhân của một tủ sách gồm toàn những cuốn như thế. Và đêm đêm, gần suốt tuổi thơ, như một kẻ mộng du, tôi bỏ nhà lang thang trên các đường phố Hội vắng tanh, một mình tìm đến ngôi nhà cổ nhỏ xíu trên đường Chùa cầu Nhật Bản, chỉ chạm nhẹ vào cánh cửa nặng trịch thì vừng liền mở ra, và anh bạn vong niên của tôi, áo dài trắng bên trong áo lương đen, không nói một lời dắt tôi lên thư phòng của anh. Tôi ngồi yên trên một chiếc ghế nhỏ, nhìn anh chậm rãi lấy từ giá xuống một cuốn sách mới, không bao giờ tôi biết từ đâu mà anh có được, tôi không bao giờ dám hỏi. Tôi ngồi yên, sững sờ ngắm anh thực hiện cái nghi lễ thiêng liêng của người mê sách. Đôi bàn tay các ngón đẹp như của một nghệ sĩ dương cầm, cầm con dao ngà, rất chậm, rất nhẹ, như sợ làm đau giấy, rọc từng trang sách, mép giấy dó nhẹ nhàng xơ ra, một chút bụi giấy vàng mong manh bay lên và rơi xuống lấm tấm li ti trên mặt bàn. Tôi những muốn được đưa ngón tay chấm nhẹ một hạt bụi ấy, mà không dám… Vậy đó mỗi đêm, một cuộc thôi miên… Tôi không đọc sách ở nhà anh Châu Tường Anh, những cuốn sách ấy ở nhà tôi cũng có, bản in phàm, bán đại trà, ba tôi mua. Tôi đến nhà anh Châu Tường Anh, đêm đêm, mộng du, là để chiêm ngưỡng những cuốn sách vô giá của anh, được ngửi mùi thơm vừa thoảng vừa ngậy đặc trưng của giấy dó và của mùi bụi giấy lấm tấm bay ra khi anh rọc sách bằng con dao ngà màu trắng đục. Tôi cứ ngỡ bụi “phấn thông vàng” của Xuân Diệu cũng đẹp như thế, thơm nhẹ và sâu như thế, tuy mãi mấy mươi năm sau tôi mới được biết phấn thông vàng thực ở Tây Nguyên. Cũng có hôm anh Châu Tường Anh cho tôi được tự tay dở vài trang sách. Rất lạ, những trang ấy tôi đã đọc ở nhà rồi, có khi đến thuộc lòng, vậy mà ở đây mỗi con chữ đều long lanh, và vang lên một cách khác… Nói thế nào nhỉ, chúng trở nên quý tộc hơn, sang trọng hơn, và bổng như trở nên bí mật hơn… Vâng, mỗi đêm tôi được hưởng một nghi lễ như vậy của cái đẹp…
hanhphuc
Hạnh phúc mới trên phố cổ

Cho tới một bữa, vừa bước lên gác tôi đã nhận ra mùi hương trầm. Anh Châu Tường Anh, không nói một lời, lặng lẽ chỉ cho tôi ngồi xuống ghế, và ra hiệu cho tôi phải để hai bàn tay xuống bên dưới mặt bàn. Nghĩa là tuyệt đối không được sờ đến bất cứ thứ gì. Và ngồi đó chờ… Rất lâu. Rồi anh nhẹ nhàng nhấc từ trên giá xuống một cuốn sách mới tinh. Sách đã rọc. Các mép giấy dó xơ ra, còn giữ nguyên từng sợi vàng óng. Chỉ những người chuyên chơi sách mới biết: sách đẹp chính là ở những xơ giấy dó được giữ quý như vàng đó. Tôi nhìn trân trân. Cuốn Vang bóng một thời của Nguyễn Tuân. Anh Châu Tường Anh dùng mũi dao ngà khẽ lật trang bìa, rất chậm rãi, đến trang lót, rồi càng chậm rãi, đến trang thứ ba. Và tôi sững sờ: lời đề tặng của chính ông Nguyễn Tuân. Nguyễn Tuân ngày ấy là huyền thoại của chúng tôi. Tự tay ông viết, cái ông Nguyễn Tuân tài hoa, phiêu bạt và ngang tàng ấy, tự chính tay ông viết, như múa, không phải “Tặng anh Châu Tường Anh”, cũng không phải “Kính tặng anh Châu Tường Anh”, mà là ”Kính tặng Tường Anh Châu công tử”… Và bên dưới, chữ ký bay lên, như khói. Có người bảo: đấy là hình tượng một cánh buồm lộng gió.

Ôi ông Nguyễn Tuân, chỉ có ông mới nghĩ ra được như vậy, mới viết được như vậy. Tôi có hỏi kỹ một anh bạn chuyên nghiên cứu văn bản học, anh ấy khẳng định trước Cách mạng tháng tám Nguyễn Tuân đến Hội An chỉ một lần, năm 1941, và viết tùy bút Cửa Đại nổi tiếng. Năm đó tôi đúng 11 tuổi. Anh Châu Tường Anh của tôi lớn hơn tôi đâu bốn hay năm tuổi, tức khoảng 15 hay 16. Mà đã “Châu công tử”, kỳ lạ không, đã có thể kết bạn với ông Nguyễn Tuân, đã được chính ông Nguyễn Tuân huyền thoại kết bạn tâm đắc đến mức tự tay trân trọng tặng Châu công tử một cuốn Vang bóng một thời in giấy dó vàng ươm!

Vâng, Hội An của tôi là vậy đó. Cho phép tôi nói điều này: một thành phố chỉ có thể thật sự là “thành phố văn hóa”, như Hội An, khi nó có, từng có, và biết giữ một lớp tinh hoa cấp cao, một lớp quý tộc văn hóa như thế, có thể nhỏ thôi, có thể nghèo, nhưng là quý tộc, sang trọng, như là cái lõi vàng ròng của đời sống tinh thần và văn hóa chung.

Chắc tôi phải nói thêm chút nữa về người bạn vong niên kỳ lạ của ông Nguyễn Tuân ở Hội An, anh Châu Tường Anh quý tộc nghèo của tôi. Anh mất vào những ngày đầu kháng chiến chống Pháp cuối năm 1946. Không ai biết thật rõ về cái chết của anh. Chỉ nghe đồn đâu đó ở cửa sông Thu Bồn. Anh quen biết, và hẳn gắn bó nhiều với gia đình Nguyễn Tường của Nhất Linh Nguyễn Tường Tam. Ta biết, họ là Quốc dân đảng. Trong những ngày cực kỳ rối ren, sôi nổi, hào hùng và thảm khốc của một cuộc chiến tranh ác liệt đang bắt đầu.

Lịch sử mà…
Nguyên Ngọc / Người Đô Thị
------
Nguồn: Internet

25 tháng 2, 2015

Không nên chạy thể dục vào sáng sớm?

Không nên chạy thể dục vào sáng sớm?Trái với suy nghĩ của phần đông chúng ta lâu nay, sáng sớm không phải là thời gian thích hợp nhất để chạy tập thể dục, theo một nghiên cứu mới. 



Các nhà nghiên cứu thuộc Đại học Birmingham (Anh) phát hiện, dù bất kỳ ai trong chúng ta là người ngủ sớm, dậy sớm hay thức khuya, dậy muộn thì ít nhất tới trưa ngày hôm sau, việc chạy thể dục của chúng ta mới có thể đạt mức tốt nhất. Nói một cách khác, thay vì đặt chuông đồng hồ vào lúc 5:30 - 6:00 vào mỗi sáng để dậy chạy thể dục trước khi đi làm, bạn nên ngủ tiếp và chạy thể dục vào thời gian sau đó trong ngày.

Kết luận trên được rút ra sau khi nhóm nghiên cứu tiến hành các cuộc kiểm tra đối với 20 vận động viên chuyên nghiệp, bao gồm cả các tuyển thủ khúc côn cầu. Các vận động viên để trải qua một bài kiểm tra sức khỏe 6 lần, trong khoảng từ 7 giờ sáng tới 10 giờ tối.

Nhóm nghiên cứu cũng yêu cầu các vận động viên, gồm cả nam lẫn nữ, điền vào một bảng khảo sát chi tiết, được lập ra nhằm nhận diện ai thuộc nhóm chim chiền chiện (ngủ sớm, dậy sớm) và ai thuộc nhóm cú đêm (thức khuya, dậy muộn).

Họ khám phá ra rằng, nhóm chim chiền chiện đạt kết quả kiểm tra tốt nhất vào khoảng buổi trưa. Nhóm cú đêm "đạt đỉnh" ngay trước 8 giờ tối, và nhóm ở giữa (không thức quá khuya và cũng không dậy quá sớm) có kết quả kiểm tra cao nhất vào lúc khoảng 4 giờ chiều.

Việc lựa chọn thời gian đặc biệt quan trọng đối với những người thuộc nhóm cú đêm, với 26% trong số họ đạt kết quả tồi tệ hơn nếu buộc phải tập thể dục vào sáng sớm. Tuy nhiên, việc chạy thể dục của những người thuộc nhóm chim chiền chiện cũng không "đạt đỉnh" vào sáng sớm, dù họ dường như tỉnh táo hơn, theo báo cáo nghiên cứ trên tạp chí Cell.

Nhà nghiên cứu Roland Brandstaetter tuyên bố, kết quả trên cho thấy tầm quan trọng của việc lắng nghe đồng hồ sinh học của bạn, thay vì đồng hồ báo thức. Ông giải thích: "Đồng hồ sinh học của cơ thể có ảnh hưởng lớn, vì mọi tế bào trong cơ thể đều sở hữu đồng hồ. Có nhiều đồng hồ trong bộ não và các cơ quan nội tạng như trái tim, gan, ... và các chức năng sinh lý của bạn chịu sự kiểm soát của các đồng hồ này. Mọi thứ xảy ra trên cơ sở ngày - đêm".

Ông Brandstaetter nói thêm rằng, một cách đơn giản để xác định bạn là người thuộc nhóm chim chiền chiện hay cú đêm là xem bạn mất bao nhiêu để tỉnh thức hoàn toàn. Người thuộc nhóm chim chiền chiện tỉnh táo chỉ trong vòng 30 phút sau khi dậy, trong khi người thuộc nhóm cú đêm có thể mất 5 - 6 tiếng đồng hồ sau khi dậy mới cảm thấy hết buồn ngủ.

Khám phá mới cũng rất hữu ích đối với các vận động viên, vì chỉ 1% khác biệt về thành tích thi đấu cũng có thể tạo ra khác biệt về cơ hội giành huy chương vàng hoặc thua cuộc.

Tuấn Anh(Theo Daily Mail)
------
Nguồn: Internet

24 tháng 2, 2015

GIỚI THIỆU BÀI THƠ XUÂN ĐỘC ĐÁO CÓ 8 CÁCH ĐỌC

BÀI THƠ XUÂN ĐỘC ĐÁO CÓ 8 CÁCH ĐỌC
Nguyễn Phước Vĩnh Tây 

"Nhân dịp xuân về, xin giới thiệu đến bạn đọc bài thơ Xuân độc đáo có 8 cách đọc với xuất xứ như sau: Trước nữa thì không rõ, khoảng năm 1985 - 1986 ông Hồ Quốc Vĩ trước khi đi công tác nước ngoài đã chép cho ông Lê Khải Sĩ một bài thơ cầu kỳ hiếm thấy mà ông Sĩ không kịp hỏi tên tác giả. Khoảng 5 năm sau ông Sĩ đem trao nó cho ông Nguyễn Lê Huy để có dịp giới thiệu bài thơ lạ, trước là công bố để bạn đọc xa gần thưởng lãm, sau để tác giả đứng ra nhận đứa con của mình. Cho đến nay có lẽ người khai sinh ra bài thơ độc đáo này vẫn biệt vô âm tín. Đầu thế kỷ 21, kẻ hậu sinh một lần nữa mạn phép giới thiệu lại nó, may ra cái duyên của hai thế kỷ sẽ khiến xui có sự "tái hợp" nào đó chăng? " (Vũ Thuy) 


                                                       CẢNH XUÂN 

1. Đọc xuôi                                                                    2. Đọc ngược

Ta mến cảnh Xuân ánh sáng ngời                                Cười mĩm mắt ai bóng thướt tha
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi                                     Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Hoa cài giậu trúc cành xanh biếc                                 Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Lá quyện hương Xuân sắc thắm tươi                           Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Qua lại khách chờ sông lặng sóng                                Tươi thắm sắc Xuân hương quyện lá
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người                       Biếc xanh cành trúc giậu cài hoa
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng                                  Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Tha thướt bóng ai mắt mĩm cười                                  Ngời sáng ánh Xuân cảnh mến ta


3. Bỏ 2 từ đầu mỗi câu- Đọc xuôi                               4. Bỏ 2 từ cuối mỗi câu - Đọc ngược

Cảnh Xuân ánh sáng ngời                                             Mắt ai bóng thướt tha
Thơ rượu chén đầy vơi                                                  Đàn hát tiếng ngân xa
Giậu trúc cành xanh biếc                                               Bến đợi thuyền xuôi ngược
Hương Xuân sắc thắm tươi                                           Sông chờ khách lại qua
Khách chờ sông lặng sóng                                            Sắc Xuân hương quyện lá
Thuyền đợt bến đông người                                          Cành trúc giậu cài hoa
Tiếng hát đàn trầm bổng                                               Chén rượu thơ vui thú
Bóng ai mắt mĩm cười                                                  Ánh Xuân cảnh mến ta

5. Bỏ 3 từ đầu mỗi câu - Đọc ngược                            6. Bỏ 3 từ cuối mỗi câu - Đọc xuôi

Cười mĩm mắt ai                                                            Ta mến cảnh Xuân
Bổng trầm đàn hát                                                          Thú vui thơ rượu
Người đông bến đợi                                                       Hoa cài giậu trúc
Sóng lặng sông chờ                                                        Lá quyện hương Xuân
Tươi thắm sắc Xuân                                                       Qua lại khách chờ
Biếc xanh cành trúc                                                       Ngược xuôi thuyền đợi
Vơi đầy chén rượu                                                         Xa ngân tiếng hát
Ngời sáng ánh Xuân                                                      Tha thướt bóng ai

7. Bỏ 4 từ đầu mỗi câu - Đọc xuôi                               8. Bỏ 4 từ cuối mỗi câu - Đọc ngược

Ánh sáng ngời                                                                Bóng thướt tha
Chén đầy vơi                                                                  Tiếng ngân xa
Cành xanh biếc                                                               Thuyền xuôi ngược
Sắc thắm tươi                                                                  Khách lại qua
Sông lặng sóng                                                               Hương quyện lá
Bến đông người                                                              Giậu cài hoa
Đàn trầm bổng                                                                Thơ vui thú
Mắt mĩm cười                                                                 Cảnh mến ta


GHI CHÚ: Điều đặc biệt là dù đọc theo nhiều cách, 
chủ đề bài thơ vẫn không thay đổi, niêm luật vẫn nghiêm chỉnh.
----------
Nguồn: Internet

13 tháng 2, 2015

NHỮNG NGÀY TỐT MỞ HÀNG, XUẤT HÀNH VÀ ĐI LỄ ĐẦU NĂM ẤT MÙI

Chọn ngày đẹp để mở hàng, xuất hành, đi lễ đầu năm Ất Mùi

Có thể mở hàng, ký kết ngay từ mùng 1 Tết. 
Ngày đi lễ từ mùng 2 đến mùng 10. 
Ngày xuất hành đẹp là mùng 1, 2, 6, 8, 10.

Trong ngày đầu năm mới người Việt Nam thường chọn ngày giờ, tốt để mở hàng, đi lễ, hay chỉ đơn giản là xuất hành trong ngày, với mong muốn "vạn sự khởi đầu nan", "đầu xuôi, đuôi lọt", đầu năm thuận lợi thì cả năm sẽ gặp may mắn. Trong đó mở hàng liên quan đến tài lộc, khác với đi lễ cầu may mắn, còn xuất hành, đi đâu xa cần đến sự thuận lợi và an toàn.

Có nhiều cách chọn ngày giờ. Dưới đây là phương pháp chung, được nhiều người áp dụng:

- Mùng 1 Tết (19/2, thứ 5): Có thể xuất hành, mở hàng, không lợi đi lễ. Xuất hành chọn hướng Đông.

- Mùng 2 Tết (20/2, thứ 6): Có thể xuất hành, mở hàng, đi lễ. Xuất hành chọn hướng Đông.

- Mùng 3 Tết (21/2, thứ 7): Có thể đi lễ, không lợi mở hàng, xuất hành. Nếu cần xuất hành chọn hướng Bắc.

- Mùng 4 Tết (22/2, chủ nhật): Có thể đi lễ, không lợi mở hàng, xuất hành. Nếu cần xuất hành chọn hướng Nam.

- Mùng 5 Tết (23/2, thứ 2). Có thể đi lễ, không lợi mở hàng, xuất hành. Nếu cần xuất hành chọn hướng Tây Nam.

- Mùng 6 Tết (24/2, thứ 3): Có thể xuất hành, mở hàng, đi lễ. Xuất hành chọn hướng Tây Nam.

- Mùng 7 Tết (25/2, thứ 4): Có thể đi lễ, không lợi mở hàng, xuất hành. Nếu cần xuất hành chọn hướng Tây.

- Mùng 8 Tết (26/2, thứ 5): Có thể xuất hành, mở hàng, đi lễ. Xuất hành chọn hướng Tây.

- Mùng 9 Tết (27/2, thứ 6): Có thể mở hàng, đi lễ, không lợi xuất hành. Nếu cần xuất hành chọn hướng Đông Nam.

- Mùng 10 Tết (28/2, thứ 7): Có thể xuất hành, mở hàng, đi lễ. Xuất hành chọn hướng Đông Nam.

Chú ý: Hướng tốt cho xuất hành là hướng Tài thần, nhiều người không hiểu lấy hướng Hỷ thần (lợi cho cưới gả) là nhầm lẫn cơ bản trong chọn ngày giờ.

Qua liệt kê trên có thể thấy:

- Ngày tốt cho xuất hành, gặp mặt đầu năm: Mùng 1 (19/2), mùng 2 (20/2), mùng 6 (24/2), mùng 8 (26/2), mùng 10 (28/2).

- Ngày tốt cho mở hàng, giao dịch ký kết đầu năm: Mùng 1 (19/2), mùng 2 (20/2), mùng 6 (24/2), mùng 8 (26/2), mùng 9 (27/2), mùng 10 (28/2).

- Ngày tốt cho cúng tế, đi lễ đầu năm: Từ mùng 2 (20/2) đến mùng 10 (28/2).

Nguyễn Mạnh Linh
-----
Nguồn: Internet